Thứ Hai, 23 tháng 3, 2009

Trại huấn luyện Ngành Thiếu

Chắc có lẽ hôm nay không ai ngủ trưa, mà phải nói là làm sao mà ngủ cho nổi, bởi vì lòng cứ nôn nao để đi tham dự trại huấn luyện mà.
Xưa nay, các em chỉ có tham dự trại sinh hoạt vui chơi thôi, nhưng hôm nay là lần đầu tiên tham gia trại huấn luyện, không biết nó như thế nào đây. Hôm trước các anh chị Ngành Nghĩa đi trại về bảo là vui lắm, thú vị lắm, nên hôm nay làm sao mà ngủ trưa được.
Mới có 1 giờ trưa là đã kéo nhau rần rần đến nhà thờ rồi. Ôi thật là một cảm giác ngộ ngộ làm sao ấy, tay quàng chiếc khăn quàng màu xanh để vào đất trại mà cứ thấy bối rối chả biết thắt thế nào, nên phải nhờ bạn bè thắt cho....
Đến giờ tập trung, phải nói là số lượng trại sinh quá đông, hơn 150 trại sinh. Trông thật khí thế. nhưng là lần đầu tiên nên có biết tập họp, nghi thức mô tê chi. Nghi thức chào cờ, cha chánh xứ ban huấn từ và khai mạc trại. Cha nhắc nhở trại sinh: là thiếu nhi Thánh Thể, nên chúng ta phải yêu mến Bí tích Thánh Thể, yêu mến Thánh Lễ bằng việc siêng năng tham dự Thánh Lễ. Sau đó là sinh hoạt vui chơi và các bài khoá: như khoá nghiêm tập, sống ngày Thánh Thể,... chiều đến giờ cơm chiều, có ai mà ngờ, mỗi đứa tay bưng một dĩa cơm to đùng, cơm thịt đầy tràn, có ai ngờ là sẽ ăn hết, nhưng ôi.....trời ơi....nó quất sạch, con trai cũng như con gái. Ăn khoẻ wá trời.


Trời chập choạng tối, bầu không khí dịu xuống, khí trời mát mẻ, lại tạo thêm tinh thần ca hát vui chơi. 7 giờ tối, bắt đầu trò chơi lớn. Lần đầu tiên hoà mình vào trò chơi lớn, ai cũng hồi hộp. Mà công nhận, đội nào dịch mật thư cũng giỏi, cũng lẹ. Đến trạm nào là bị tra hỏi, bị phạt đến đó, nhưng mà vui, lại còn bị bịt mắt nè, ăn chanh bất ngờ nè, đi qua những chướng ngại vật nè, rồi có lúc như đi vào khu ma quái, làm mấy người sợ phát khóc. Khóc đó, rồi cười đó. Vui thật. Kết thúc trò chơi lớn, các đội sinh hoạt khí thế lắm, sinh hoạt như thể dân chuyên nghiệp vậy.

Trước khi chia tay, mọi người bắt tay nhau lên vai, cùng đi xe lửa, nối vòng tay lớn, từ cha tuyên uý xứ đoàn cho đến các anh chị huynh trưởng cũng "nhào dzô". Ai cũng hát, ai cũng nhảy, không hát là không chịu nổi, bởi dzui wá mà. Chia tay nhau nhưng lòng vẫn rộn ràng. Ngày trại huấn luyện để lại nhiều kỷ niệm.


Thế là Chúa Nhật tuần tới, tất cả trại sinh được đeo khăn rồi....

Xem thêm hình ở đây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger