Thứ Ba, 10 tháng 3, 2009

Khiêm hạ như Mẹ Maria (Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê)

Thứ ba Tuần II MC (Is 1,10.16-20; Mt 23,1-12)
Ngay từ đầu Mùa Chay Đức Giêsu mời gọi chúng ta thực hành việc bố thí, cầu nguyện và chay tịnh không phải ‘để được người ta ca tụng’, nhưng chỉ để được Chúa Cha khen ngợi. Cái ‘tôi’ của chúng ta luôn đi tìm sự tán thưởng, thích tất cả những gì làm cho mình được biết đến, thích được tâng bốc. Đừng sợ khi phải cầu xin cho cái ‘tôi’ ấy chết đi, để tâm hồn chúng ta được sống lại cùng với Đức Giêsu.
Hãy nhìn gương Mẹ Maria, nữ tỳ khiêm tốn của Thiên Chúa, hiện thân cái lôgíc của tình yêu, cái quy tắc căn bản này: ‘Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống và ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên’. Mẹ Maria, vô nhiễm nguyên tội, nên chi Thiên Chúa đoái nhìn ngay đến ‘phận nữ tỳ hèn mọn’ của Mẹ. Còn chúng ta là tội nhân, chúng ta cần hạ mình xuống, vì thế nên sự sỉ nhục là trường dạy tuyệt vời nhất. Hãy cầu xin Chúa Thánh Thần làm cho ta biết yêu mến những sự sỉ nhục. Đừng lấy làm khổ sở vì những khiếm khuyết của mình, nếu những khiếm khuyết ấy giúp mình khiêm hạ hơn; chỉ nên khóc than cho tội lỗi của mình. Người ta ít thích bị sỉ nhục! Khó thật! Chúng ta không chọn những sự sỉ nhục, không đi tìm chúng, nhưng chúng ta xin Chúa ban cho chúng ta những sỉ nhục mà chúng ta cần đến, và cố gắng sống trong niềm vui!
Sỉ nhục là một ơn, nó ‘hạ’ chúng ta xuống thấp, nhưng nếu chúng ta chấp nhận, nó sẽ dìm chúng ta vào trong lòng nhân từ của trái tim Đức Giêsu, Đấng ‘nâng’ chúng ta lên cao cùng với Ngài đến tận Chúa Cha.
Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê SB66

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger