Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009

Ta Khát (Hoa Xương Rồng)

"TA KHÁT"
Trong một dịp hành hương tại TÀPAO (tôi không nhớ rõ ngày tháng năm nào), tôi đã mua một bức ảnh.Trong số bạn bè đi cùng tôi, có người cảm thấy sợ hãi khi nhìn bức ảnh đó. Riêng tôi, bức ảnh đó lại gây cho tôi mốt ấn tượng đặc biệt.
Bức ảnh có tên là "TA KHÁT". Thoạt nhìn, chỉ cần đọc đến cái tên thôi tôi đã cảm nhận một điều gì đó nó rất sâu xa. Và tôi quyết định mua nó. Tôi đem về nhờ cha làm phép và đặt bức ảnh ở một góc thích hợp ngay trên bàn học của mình. Hằng ngày, tôi vẫn đi qua đi lại và thấy bức ảnh. Nhưng chưa chưa lúc nào tôi ngồi nhìn và ngắm kĩ bức ảnh như bây giờ.Tông vào chủ đạo của bức ảnh là một màu đen xám xịt. Trên cái nền đen đó nổi bật lên hình ảnh Chúa Jesus đang ngước mắt lên trời, gương mặt xanh xao, hốc hác, đôi mắt rướm lệ và đẫm thấm nỗi buồn- nỗi buồn hiu hắt, cô độc nhất của một người bị bỏ rơi.Trên đầu Chúa Jesus, những gai nhọn vẫn đâm vào, máu chảy đầm đìa xuống khuôn mặt hốc hác và đôi bờ vai gầy guộc. Và cái tên của bức ảnh đã chú thích điều Chúa Jesus muốn nói:"TA KHÁT"
"TA KHÁT". Tôi cảm nhận đây là một tiếng than vô vọng của Chúa Jesus trong giờ phút đau khổ nhất.Tôi tự hỏi tại sao Chúa Jesus không nói "Ta khát. Có ai đó cho ta chút nước không ?" Hay "Ta khát.Có ai đó giúp ta không ?" Mà người chỉ buông một lời than ngắn gọn "TA KHÁT". Dường như Người chỉ muốn nói với chính mình, nói để vơi đi nỗi lòng cô đơn, hiu hắt của mình mà không dám chờ mong ai giúp đỡ. Một tiếng than âm thầm, lặng lẽ và chịu đựng. Hẳn lúc này Chúa Jesus mệt lắm, Người đã kiệt sức và thèm có ai đó cho nhấp một ngụm nước lã cho đỡ khát nhưng nào có ai. Nhưng tôi nghĩ cái khát đó không làm Chúa Jesus thật sự kiệt sức và tiều tuỵ như vậy. Mà chính cái khát trong tâm hồn,trong trái tim đầy yêu thương của Người mới thật sự làm người hao mòn đi, nó đã đốt cháy cõi lòng và con tim của Người.
Vậy thì trong trái tim Chúa Jesus, Người đang "khát" điều gì? Phải chăng Người "khát" tình yêu của nhân loại," khát" người tội lỗi sám hối trởi về? Khi con người đau khổ, khát hạnh phúc ,khát yêu thương thì Chúa đã dang rộng vòng tay che chở, ấp ủ con người để conngưòi đựoc sống trong hạnh phúc.. Vì Người là tình yêu, là hạnh phúc đích thực nên Người đã nói:" Ai đến với Ta sẽ không hề khát bao giờ". Còn khi Người "khát' thì con người lại chẳng đến với Người. Trong giây phút Ngưòi đau khổ nhất trước cái chết trên thập giá, các môn đệ cũng bỏ Người mà đi chỉ còn một mình Người trên thập giá đơn côi, trần truồng và lạnh lẽo. Dẫu rằng con người không thể giúp Chúa Jesus thoát khỏi cái chết mà thánh ý Cha đã ban cho Người.Nhưng tôi tin là nếu có sự chia sẻ của con người lúc này sẽ làm trái tim Người thôi rỉ máu.
Con người luôn quên ơn Người, luôn phản bội Người,Vậy mà Người vẫn yêu thuơng và luôn tha thứ. Người đã cầu xin Chúa Cha:" Xin Cha tha tội cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm".
Trong cuộc sống ngày hôm nay, tôi thầm nghĩ Chúa Jesus vẫn đang khát khao con người đến với Người.Người vẫn hiện diện trên thánh giá hằng ngày trong ngôi thánh đường khẽ gọi mời. Nhưng cuộc sống càng hiện đại bao nhiêu thì những cám dỗ đưa con người xa Chúa càng tinh vi bấy nhiêu. Thật nhẹ nhàng như một con dao lam. Đến khi người ta biết đau thì nó đã cứa đến tận xương tuỷ. Vì vậy, cơn khát của Chúa Jesus trên thập giá ngày càng quằn quại hơn thậm chí vô vọng nữa.
Nhìn cuộc sống xung quanh tôi, vẫn có biết bao nhiêu mảnh đời bất hạnh, thầm lặng mang cơn khát của Chúa. Đó là những người bần cùng không cơm ăn áo mặc, những người tật nguyền,những trẻ em lang thang cơ nhở phải kiếm sống qua ngày với cọc vé số trên tay, những người trót lầm lỗi phải sống trong nước mắt ăn năn và day dứt. Họ khát tình thương, khát sự sẻ chia, cảm thông và tha thứ của đồng loại. Ở họ, Chúa Jesus đang hiện diện và đang lên tiếng với họ" TA KHÁT".
Tôi chợt nhớ lại những lúc tôi phạm tội, những lúc tôi ganh ghét người anh em của mình, những lúc tôi sẵn sàng quên Chúa để thả mình theo những lời mời gọi của bạn bè,những lúc tôi thờ ơ với nỗi đau của người khác thì Chúa trong lòng tôi cũng đang lên tiếng "TA KHÁT".
Giây phút này, tôi ngồi nhìn bức ảnh, tôi không biết phải thân thưa với Chúa điều gì. Chỉ thấy lòng đau như vừa đánh mất một điều gì đó lớn lao , quý gía nhất mà tôi không hề hay biết. Một chút hối hận pha lẫn nuối tiếc trong tôi.
Hoa Xương Rồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger