Thứ Hai, 26 tháng 10, 2009

Cảm nhận ngày trại (Hoa Xương Rồng)

CẢM NHẬN VỀ TRẠI HUẤN LUYỆN HUYNH TRƯỞNG CẤP II (MAISEN II) TẠI GX RẠNG 24- 25/10/09

Chiếc xe từ từ lăn bánh, đưa đoàn HT chúng tôi ra ngoài Rạng. Hình bóng nhà thờ Chính Toà thân yêu từ từ nhỏ dần ở phía sau. Nhưng đang đi được nửa đường thì trời mưa. Tôi dường như đọc được trong ánh mắt anh em mình sự lo lắng. Tâm lý mà. Và tôi cũng thế thôi.Thường thì mưa làm cho mọi việc trở nên không mấy thuận lợi.
Khi chúng tôi ra đến GX Rạng, trời vẫn còn mưa. Có một chị nói: “Sao lần nào ra đây cắm trại trời cũng mưa hết”. Tự dưng câu nói của chị làm tôi suy nghĩ. Mà đúng thật, lần nào cũng mưa hết. Tôi thầm nghĩ phải chăng là thánh ý Chúa, phải chăng Ngài muốn chúng tôi trưởng thành trong sứ mạng người trưởng từ sự khó khăn, từ sự không như ý muốn? Và không khí hân hoan đón chào cuộc trại cũng vơi xuống một nửa. Nhưng tôi tin Chúa làm mọi sự và không phụ lòng con cái. Và đúng thế, mưa đã tạnh cho đến khi chúng tôi ra về. Mặc dù không tổ chức được lửa trại, mặc dù chúng tôi không có giờ sinh hoạt nhiều nhưng thay vào đó rất nhiều khóa học bổ ích. Anh em huynh trưởng (không phân biệt giáo xứ) cùng nhau học hỏi, sẻ chia kinh nghiệm, những khó khăn của phong trào trong giáo xứ và cả những khó khăn trong con đường phục vụ .Chúng tôi như xích lại gần nhau hơn. Tôi nhìn thấy trong mắt mọi người ai ai cũng dạt dào tinh thần khát khao phục vụ. Tất cả những giây phút đó làm tôi không thể nào quên, tất cả những điều đó làm tôi vô cùng hạnh phúc và cảm động vì Chúa đang ở trong mỗi con người chúng tôi.
Ấn tượng gây cảm xúc mãnh liệt trong lòng tôi là lúc vượt qua sa mạc đêm và lúc được chính thức trở thành huynh trưởng cấp II.
Chắc có lẽ cách thức bịt mắt vượt qua sa mạc đêm cũng không mấy xa lạ với tôi và các bạn huynh trưởng khác. Nhưng sao lần này tôi thấy khác lắm, lạ lắm. Lúc đầu bịt mắt đi, tôi cũng nghĩ bình thường thôi. Nhưng không, càng đi tôi càng cảm nhận rõ con đường phục vụ nó thật sự khó khăn, thử thách thế nào. Khi tôi chưa mệt, tôi còn hăng hái lắm, tôi còn đủ tỉnh táo để động viên mình cố gắng vượt qua. Nhưng khi tôi thực sự thấm mệt, dù tôi vẫn nghe tiếng các bạn tôi bên tai “cố lên! Cố lên”, tôi vẫn chỉ muốn nhắm mắt lại, mọi thứ dường như trở nên mơ hồ. Tôi chỉ muốn ngã quỵ, tôi thấy con đường tôi đi đang sáng sủa bỗng dưng tối tăm, tôi thấy mình sợ hãi. Hình bóng Chúa Jesus chờ tôi cuối đường nhòa dần.Trái lại tôi thấy gương mặt mình ẩn hiện lúc tối lúc sáng trông ghê tởm lắm.Tôi tự hỏi phải chăng là cám dỗ.Tôi không bước nỗi nữa.Tôi đang muốn ngã xuống thì đột nhiên có một tiếng thúc giục tôi phải tiếp tục đứng lên và bước tiếp.Và như một súc mạnh, tôi và các bạn HT đã vượt qua sa mạc đêm một cách thành công và chiến thắng-chiến thắng chính mình.Thiệt là vui!
Khi được tháo khăn bịt mắt, tôi vẫn chưa hoàn hồn, tôi ngồi thừ ra một phần vì mệt,một phần vì trong lòng tôi chưa tin rằng mình đã vượt qua sa mạc đêm.(Đúng lúc đó Cha Trí chụp một “bô”, may mà tôi nhe răng cười kịp nên hình vẫn đẹp chán hihi)Tôi đã cảm nhận rõ thế nào là sức mạnh của cám dỗ, thế nào là sức mạnh của Chúa.Nhưng chắc chắn Chúa phải mạnh hơn rồi. Điều đó gieo thêm cho tôi niềm tin vào Chúa và nhắc nhở mình không nên coi thường cám dỗ và chủ quan với mình.
Và một điều quan trọng là giây phút chúng tôi được trở thành HT cấp II cũng đã đến. Tôi thầm cảm ơn Chúa. Còn gì vui sướng cho bằng khi được trao huy hiệu và chứng chỉ.Ánh mắt ai cũng ánh lên niềm hạnh phúc.Tôi nghĩ rằng đợt thăng cấp này là một hồng ân lớn lao của Chúa, là nguồn động lực lớn cho chúng tôi trên con đường phục vụ.Nhưng nó chỉ là điều kiện cần, chưa phải là điều kiện đủ,chưa phải là quang trọng nhất.Nếu chúng ta thăng tiến chức vụ mà không thăng tiến đức tin và tinh thần phục vụ thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.Tôi tin rằng ai cũng ý thức được điều đó và tôi mong rằng, tôi và tất cả các bạn HT trong xứ tôi cũng như xứ bạn sẽ đúc kết đươc nhiều kinh nghiệm qua cuộc trại này và ngày càng cố gắng hết mình vì các em thiếu nhi thân yêu của chúng ta.
Hoa Xương Rồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger