Thứ Năm, 17 tháng 12, 2009

CỌNG RƠM


Cái se lạnh bởi những cơn gió đầu mùa báo hiệu một mùa đông nữa lại đến. Ánh nắng vàng nhạt của buổi bình minh đang đong đưa theo làn gió nhẹ, với cái lành lạnh của tiết trời tháng chạp gợi lên một cảm giác rất gần, rất quen thuộc. Dường như là một nỗi nhớ….nó đã từng trải qua và nó vẫn hằng ngóng trông, mong đợi một điều gì đó cho cõi lòng mình…
Cái lạnh của mùa đông, của mùa Noel đã không làm nó phải co người lại nhưng gợi lên trong nó nỗi nhớ xa xăm của thời thơ ấu, những ngày thơ bé tung tăng nô đùa trong sân nhà thờ, tiếng la hét, gọi nhau í ới của lũ trẻ hôm nay sao mà giống nàng ngày xưa quá…lòng buồn buồn, pha lẫn chút hân hoan, rộn rã, hoà cùng tiếng hát Thiên Thần ngân vang trong những buổi tập dợt. Ai ai cũng chuẩn bị cho tập thể mình những tiết mục văn nghệ, người người qua lại gặp nhau phấn khởi tươi cười, họ trao nhau những nụ cười vừa duyên dáng vừa thân mật. Nhà thờ Chính Toà hôm nay rộn rã tiếng cười của lũ trẻ nô đùa, tiếng cầu kinh của các bà, tiếng xe chạy ngoài đường phố… người ta đang chuẩn bị làm hang đá, lồng đèn để đón Mừng Chúa Giáng Sinh.
Lòng nó cũng rộn ràng theo, nó cũng đang chuẩn bị tập múa cho bọn nhỏ, cũng tham gia tập tành cho các em để chuẩn bị trong đêm canh thức đón Mừng Ngôi Hai Con Thiên Chúa Giáng trần. Nó thầm nghĩ, mình đang chuẩn bị một hành trang đón mừng Chúa, thế nhưng hành trang kia có làm cho cõi lòng nó ấm hơn hay là đem lại những nhộn nhịp, trống rỗng, để rồi đêm về thấy lòng nặng trĩu…..?. Nó tự nhủ, có lẽ đây là cơ hội cho mình, cho mọi người góp nhặt những Cọng Rơm, làm hành trang cho cuộc sống và cũng là những Cọng Rơm làm hang đá nơi chính tâm hồn mình để Chúa Hài Nhi ngự đến. Nó cảm thấy tâm hồn mình bình an, nhẹ nhàng hơn.
Tiếng hát Thiên Thần vẫn cứ ngân vang, đối với nó, để có được Cọng rơm làm ấm hang đá Chúa ngự, thật khó. Nó tự nhủ: được phục vụ giáo xứ Chính Toà, cộng tác với Huynh Trưởng và yêu thương các em thiếu nhi, ngày ngày được tham dự Thánh Lễ, Chầu Thánh Thể… quả là một hạnh phúc lớn lao. Nó thầm nguyện cầu cùng Chúa làm sao cho ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời, và những gì nó có, đều là hành trang Chúa ân ban.
Nó thầm thĩ nguyện cầu: Lạy Chúa, có lẽ ngày xưa với đêm đông bên máng cỏ giá lạnh. Hài Nhi Giêsu không cảm thấy lạnh lẽo vì có cha và mẹ Ngài đang hiện diện, yêu thương ấp ủ, có tiếng hát Thiên Thần du dương, có các Mục đồng, Ba Vua bái lạy…và hôm nay nó cũng bắt chước Ba Vua ngày xưa, lên đường viếng thăm Ngài, nhưng hành trang của nó không phải là vàng, nhũ hương hay mộc dược, nhưng là những Cọng rơm bé nhò mỏng manh, với tất cả những cố gắng từ chính nội tâm lòng mình. Những cọng rơm ấy là những cọng rơm của lòng thống hối, lòng khát khao được yêu mến Chúa, tận tâm và nhiệt tình trong mọi bổn phận. Ước gì những cọng rơm nơi hang đá lòng con chuẩn bị Chúa hài Nhi ngự đến được xứng đáng hơn. Ước gì mọi ngừơi ai cũng chuẩn bị cho mình những cọng rơm như thế. Có Ngài, tâm hồn nó cảm thấy ấm hơn, vui hơn và hạnh phúc hơn, khi trời đông vẫn cứ lạnh và gió đông vẫn rét hoài.

Lòng con Mùa Vọng 2009.

4 nhận xét:

  1. Tâm trạng rất giống mình, cảm ơn bạn là 1 ng con nhiệt huyết...tinh thần cao trong Chúa Hài Đồng...Mình là Cao Huynh Trưởng Thanh Hải, rất mong đc làm wen với bạn.

    Trả lờiXóa
  2. qua day minh thay ban la mot vi cao nhan nhan~ nai la` mot nguoi thuong yeu con nguoi bik hoa dong voi moi nguoi minh` chuc ban mot den giang sinh tran day an sung~ voi thien chua tren troi
    duoi the...minh rat mong duoc wen voi ban va gap duoc ban thank you

    Trả lờiXóa
  3. chac ban la nguoi tot phai khong

    Trả lờiXóa
  4. ba viet cua ban hay lam chac ban la nguoi song noi tam ! minh rat thich ^^ minh co the lam wen chu

    Trả lờiXóa

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger