Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN – C 30 – 6 – 2013


CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN – C
30 – 6 – 2013

LỜI CHÚA: Lc 9, 51-62
Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samariađể chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng : “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không ?” Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng : “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến, không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”. Và các Ngài đi tới một làng khác.
Ðang khi đi đường có kẻ thưa Người rằng : “Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy”. Chúa Giêsu bảo người ấy rằng : “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”. Người bảo một kẻ khác rằng : “Hãy theo Ta”. Người ấy thưa : “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã”. Nhưng Người đáp : “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”. Một người khác thưa Người rằng : “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã”. Nhưng Chúa Giêsu đáp : “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng, thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.
Suy Niệm:
Bài Phúc Âm hôm nay cho chúng ta thấy mẫu gương tuyệt vời của Chúa Giêsu được lồng vào hai bài học : (1) Luôn luôn lúc nào Ðức Giêsu cũng lo cho sứ mệnh cứu độ loài người. Cuộc hành trình lên Giêrusalem được thực hiện ngay sau lời tiên báo khổ nạn. (2) “... Con Người đến không phải để xử phạt, nhưng để cứu chữa người ta”. Thật vậy, bài học này đã làm cho các tông đồ và mỗi chúng ta phải đặt lại cái nhìn của mình.
Chúng ta phải xử với đồng loại làm sao để xứng đáng một người con của Ðấng mang danh là tình yêu. Ðấng đã không bẻ gãy cây lau bị dập và không dập tắt tim đèn còn khói.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, trước cái chết rùng rợn, khủng khiếp đang chờ đợi, Chúa vẫn ung dung, tự tin và bình thản. Tấm lòng nhân hậu của Chúa vẫn không bị mất đi vì sự cau có, nóng giận của các môn đệ và thái độ bất kính của dân miền Samari.

Xin Chúa ban cho chúng con biết học gương của Ngài. Luôn có cái nhìn bình thản và một tấm lòng nhân ái. Ðể trước mọi nghịch cảnh của cuộc đời, chúng con biết xử sự một cách khôn khéo và khoan dung như Chúa. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger