Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

MỘT CHÚT BÌNH AN

Đậu trên cây, quan sát bầu trời, cặp mắt đăm chiêu. Quạ cuối đầu xuống, với chút sức lực còn lại, Quạ lao thật nhanh dìm mình xuống dòng sông phẳng lặng. Vẫn cứ tưởng cuộc sống của Quạ thế là kết thúc, vậy mà sau khi lao xuống dòng sông, bị dìm một hồi lâu thì Quạ biến đổi một cách lạ lùng. Quạ kia đá trở thành con Thiên Nga trắng muốt với tâm hồn thanh khiết.

Bỡ ngỡ trước hình dạng hiện tai của mình, Quạ thầm cảm ơn dòng sông tuyệt vời. Thiên Nga không còn suy nghĩ gì nữa, bơi tung tăng vui vẻ, nhìn mọi vật xung quanh như đổi mới. Với dòng sông êm ả Thiên Nga thả mình trôi theo dòng nước. Vì quá vui Thiên Nga đâu biết rằng, Thiên Nga phải làm chủ đôi chân đang bơi bên dưới, nếu cứ thả trôi không xác định phương hướng thì Thiên Nga sẽ trôi về phía Vũng Nước Đen. Nhưng trước mắt Thiên Nga, Vũng Nước Đen kia có rất nhiều cá, đầy hoa và những con Thiên Nga khác mà Nó có thể làm bạn. Thiên Nga chỉ nhìn từ xa, đâu thấy được những chấm đen trên bộ lông trắng muốt của đàn kia thiên Nga kia do Vũng Nước Đen gây ra. Dòng sông động lòng không biết làm sao để Thiên Nga không trôi về phía Vũng Nước Đen, gió thì cứ nghiêng về phía ấy làm dòng sông cứ cuộn mái không ngưng. Liệu con Thiên Nga có quay đầu lại hay không?. Dòng sông buồn bã lặng trôi, dòng sông đã cho Quạ trở thành Thiên Nga, Thiên Nga không bị ép buộc phải nhớ đến mình đã từng là Quạ, Thiên Nga có thể quay lưng với Quạ và không để mình trở thành Quạ như xưa. Thế nhưng Thiên Nga cũng có sự tự do, nếu muốn thiên Nga có thể quay về với hình dáng ban đầu là Quạ đầy tuyệt vọng, đầu óc u tối. dòng sông đã cho Quạ những điều tốt đẹp nhất. dòng sông rửa sạch màu đen u tối, nhưng lại không cất đi khả năng quay về màu đen của Thiên Nga; dòng sông chấm dứt sự thống trị của u tối, nhưng không ngăn cản u tối tấn công Thiên Nga, cũng như không cản trở Thiên Nga quay về với u tối bên xác thân là con Quạ đen. Cũng đừng quên rằng quà tặng của dòng sông không chỉ là bộ lông trắng muốt mà còn có cả tâm hồn thanh khiết. Chân Thiên Nga bắt đầu chạm vào đá, càng trôi về gần vũng thì nước cũng không đây như lúc ở dòng sông. Thiên Nga kêu lên như cầu cứu mà quên mất mình đã không còn là Quạ. Thiên Nga đã cầu cứu một cách vô lý trong khi Thiên Nga có thể tự cứu lấy mình. Quạ nên biết rằng giờ đây mình là Thiên Nga chứ không phải là Quạ, đôi chân của Thiên Nga có thể bơi ngược dòng, đôi cánh của Thiên Nga có thể bay lên trở về dòng sông êm ái. Một chiếc lông của Thiên Nga đã chạm vào Vũng Nước Đen, một chấm đen đã dính vào chiếc lông trắng. Thiên Nga bắt đầu bơi, dùng hai cái chân đạp thật mạnh vào đá, đẩy thân đi thật nhanh. Thiên Nga dùng hết sức cố gắng, cố gắng thật nhiều, vì Thiên Nga biết dòng sông sẽ không bỏ rơi Thiên Nga. Dòng sông đã tái sinh Quạ cho Quạ cuộc sống mới của Thiên Nga, thì không lẽ nào dòng sông lại không một lần nữa rửa sạch chiếc lông bị chấm đen kia. Dòng sông như mỉm cười khi thấy Thiên Nga cố bơi ngược dòng, dòng sông gợn theo làn sóng đẩy nước vào Thiên Nga trả lại cho Thiên Nga bộ lông trắng, nhung bộ lông không thật sự trắng hoàn toàn mà vết đen ấy chỉ mờ đi. Để Thiên Nga hiểu rằng món quà được tặng không chỉ để ngắm, phải dùng lí trí để nắm giữ. Phải trân trọng chứ không để mình lại một lần nữa trôi theo dòng nước về phía Vũng Nước Đen.

Thiên Nga thấy có lỗi trước tình cảm của dòng sông dành cho Mình, sự hối lỗi, buồn buồn nơi ánh mắt của Thiên Nga cho thấy Thiên Nga đã rất sợ, đôi mắt sợ hãi khi chiếc lông bị tì vết. Cuối cùng Quạ cũng hiểu ra, cái mà Quạ cần không phải là dáng vẻ của con Thiên Nga đẹp lộng lẫy, đầy sự sung sướng rồi quên mất ai đã tặng cho Mình điều đó. Quạ đã dùng xác thân Thiên Nga, một lần nữa dìm Mình vào nước để hoà thành một trên mặt phẳng lặng của dòng sông.

Ti gôn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger