Thứ Tư, 10 tháng 6, 2009

Ước mơ của nội (Tiểu Thư)

ƯỚC MƠ CỦA NỘI

Nhà Tôi và nhà Nội xác vách với nhau. Một biểu chiều gió nhè nhẹ, Tôi nhìn qua cái hàng rào ngăn cách giữa nhà Tôi và nhà Nội. Nội chỉ ngồi một mình, tay cầm lá trầu và vôi bỏ vào miệng, nhai rất ngon lành, vừa nhai Nội vừa nhìn giàn mướp từng trái đang treo lủng lẳn, bên dưới là vườn nha đam mà ngày nào Nội cũng tưới nước bón phân. Tôi rất thích cái vườn nhỏ đó của Nội, ngồi ngắm nó cảm thấy thoải mái lắm.hj`. Tôi bật một cái leo qua nhà Nội, chưa kịp ngồi xuống Tôi đã hỏi, “Nội ơi! Khi nào Nội về Quê “, Nội từ từ trả lời “ Nội cũng không biết nữa, nhưng Nội ước mong một được về Quê một lần thì dù có chết Nội cũng không hối hận “ . Nội nói xong thì cả Tôi và Nội đều im lặng, hình như khoé mắt của Nội những giọt nước đang lưng tròng. Tôi nhớ Nội đã từng kể cho Tôi nghe, Quê của Nội ở Thái Bình ở tận ngoài Bắc, Nội vô Nam từ lúc còn rất nhỏ, Quê của Nội hồi đó là một vùng đất rất nghèo, chỉ toàn ruộng lúa, rồi vì cuộc sống mà Nội phải vào Nam. Anh, Chị, Em thì mỗi người một phương, lâu lâu mới có dịp thăm nhau một lần. Hiện tại thì Nội chỉ sống một Mình, các Con của Nội ai cũng có gia đình riêng, họ phải lo cho cuộc sống và gia đình của họ. Cũng may là nhà Tôi ở cạnh nhà Nội nên cũng có thể chạy qua, chạy lại nói chuyện với Nội, mà cũng không được nhiều. Tuy không có Con, Cháu ở bên cạnh nhưng bù lại, mấy Ông, Bà cụ hàng xóm ngày nào cũng đến chơi với Nội, nói chuyện với Nội, kể về chuyện hồi xa xưa và cả Quê hương của nhau nữa. Nhưng bản thân Tôi vẫn thấy rõ một điều, điều Nội muốn không phải là nhiều bạn bè, nói chung co bạn bè cũng tốt nhưng điều mà Nội cần là Con, là Cháu vây quần bên Nội, ngồi xuống cùng nhau ăn một bữa cơm gia đình. Có lần Tôi nhìn thấy Nội khóc một mình, chỉ có mình Nội thôi, trong lòng Tôi cứ cảm thấy nó nao nao làm sao ah. Vì Ngoại của Tôi Con, Cháu thì đầy nhà, ngày nào cũng có tiếng la hét, cười đùa, đôi khi còn có tiếng khóc của em bé nữa. Bù lại thì Nội chẳng có một ai, có chăng là một hai tháng thì có người ghé thăm Nội có như vậy thôi, còn ngoài Ông Bà cụ hàng xóm thì chỉ có giàn mướp và vườn nha đam làm bạn với Nội. Người Già mà sống một mình, không Con, không Cháu thì chắc là cô đơn lắm và cũng không có sự ấm áp của một gia đình. Quê Hương nơi Nội sống thì lại khác có rất nhiều quy tắt, nào là trươc khi vào bữa ăn thì phải chờ người Lớn nhất trong nhà gắp trước mỗi món trong mỗi đĩa, nếu đĩa nào mà người Lớn đó chưa gắp thì không ai được ăn thức ăn trong cái đĩa đó, nhà mà có mâm cao cỗ đầy thì mới dám mời khách, còn nữa, nếu là khách từ phương xa đến thì phải đến mỗi nhà trong dòng họ để Chào nếu không thì nhất định họ sẽ giận…vv.chòy chòy! Nghe nói mà sao thấy chóng mặt quá, ở ngoài đó quy tắt ở đâu mà lắm thế, nhưng dù sao đó cũng là nơi “Chôn rau cắt rốn “ của Nội, nơi đượm tình thương tuổi thơ của Nội và cũng là nơi mà hơn 60 năm Nội vẫn ước ao đươc về một lần trước khi rời khỏi cuộc đời này.
Ước mơ của Nội chỉ đơn giản là muốn được về Quê Hương, mà sao tôi cứ thấy nó khó khăn quá, vì mỗi lần có dịp về thì Nội lại bệnh, mà lúc khoẻ có muốn về thì cũng không được, Nội rời Quê từ lúc nhỏ giờ thì đã già nên Nội cũng không còn nhớ đường nữa, Nội còn muốn về chung với Anh, Chị, Em của Mình, nhưng thời gian không chờ đợi ai, các Anh, Chị, Em của Nội lần lượt rời khỏi cuộc sống này. Ngày nào Tôi cũng thấy Nội đọc kinh cầu nguyện, Tôi ước gì Chúa cho Nội một cánh cửa thần kì giống như cánh cửa của Đôrêmon vậy đó, thế là Nội được về Quê rồi, nhưng ước chỉ là ước thôi, chứ làm sao mà……
Mà dù sao Tôi cũng mong ước mơ của Nội nhanh trở thành sự thật. Ước mơ được bước trên con đường mà thuở bé đã bước ra đi, và được trở về hơn 60 năm xa cách. Cầu xin Chúa ban cho Nội sức khoẻ để ước mơ của Nội trở đạt thành, và nếu đến được ngày đó thì nhất định Tôi sẽ cùng Nội bước trên con đường đó. Con đường mơ ước của Nội
Tiểu Thư
(8/06/2009)

1 nhận xét:

  1. rat xuc dong.ban hay thuc hien uoc mo cua noi,de noi ban duo cvui vevasonglau voi ban.

    Trả lờiXóa

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger