Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2009

Đường dẫn đến Cha

Thứ sáu Tuần IV Phục Sinh



Từ ngữ 'Thiên Chúa' có vẻ lạnh lùng và gợi lên sự xa cách. Tiếng gọi 'Cha' mang đầy tình cảm yêu thương: là từ ngữ riêng của Mạc Khải. Người ta kính sợ Thiên Chúa vì sự thánh thiện của Ngài, sự thánh thiện như lời trách cứ chúng ta, những con người phàm tục. Chúng ta nhạy cảm hơn với từ 'Cha'. Hàm ý sự bảo vệ làm vững lòng và tình yêu thương. Trong nhà Cha chúng ta cảm thấy như ở nhà mình vậy, cảm thấy thoải mái, được bảo đảm. Đấy chính là công trình của tình yêu: biến đổi một ngôi nhà thành nhà riêng mình và biến kẻ tôi tớ trở thành người con.

Ông Tôma thưa với Chúa: 'Làm sao chúng con biết đường đi'? Chúa trả lời: 'Thầy là đường'. Đức Kitô nói rõ vai trò của Ngài, và chúng ta biết rằng Ngài không đến trần gian vì chính mình Ngài mà vì chúng ta. Nhà của Ngài là nhà của chúng ta, Cha Ngài là Cha của chúng ta. Giáo lý kitô giáo thật là đơn giản! Chúng ta không bước đi một mình, không người hướng đạo. Đức Kitô cho chúng ta đôi tay của Ngài: một tay chỉ đường, một tay nâng đỡ chúng ta trên suốt hành trình. Đó là tất cả những gì mà khách bộ hành cần đến: Là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống.

Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê SB66

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger