Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2008

CẢM XÚC BỨT NÚT CỦA “MIỀN TÂY” KHI LẦN ĐẦU TIÊN ĐI ĐÀ LẠT

CẢM XÚC BỨT NÚT CỦA “MIỀN TÂY” KHI LẦN ĐẦU TIÊN ĐI ĐÀ LẠT
Thời tiết dạo này nóng wá.HT chúng tôi vừa mới đi ĐL về zdậy mà ai cũng mún lên đó lại vì khí hậu mát mẻ wá "mờ".Nói là đi hấp não zdậy mờ hình như hấp chưa kỹ hay sao á, cũng có thể là hấp nhìu wá nên mọc thêm dây thần kinh
đâm ra ai cũng bị " KHÙNG ". Tui cũng hok phải là trường hợp ngoại lệ.Về PT rùi mà cứ tiếc hùi hụi mún lên đó lại hok à .
Nói chung đến ĐL tui ấn tượng nhất là "cái" thời tiết lành lạnh, tối tối ba-bốn con người "trèo" lên cái giường bé bé, thân hình người nào cũng như voi, thiếu chút nữa là mún sập giường zdị mờ zdui.Trời lạnh đến nỗi đố ma nào dám hok đắp chăng.Tội nhất là "tèo là" nửa đêm hay đi rình rình xem máy tên "quỷ sứ" ngủ chưa để còn cho bàng dân thiên hạ ngủ lấy sức mai leo núi. Còn tui sau khi tham gia hội "những người độc thân zdui zdẻ" thì cũng mê sảng, mới 5h sáng đã "lên cơn" nhảy hiphop ầm ầm .Mà cũng may là mấy cái dây thần kinh lúc chạm lúc hok chứ lúc nào cũng chạm hết thì "Cậu út nhà mình " lại mang tiếng là dẫn "lũ cháu" mấy đời thập cẩm đi ĐL hấp não xong còn phải mướn thêm xe chở 30 "cái" con người zdô Biên Hòa sớm.
Mà tui thấy cũng ngồ ngộ ghê nha, nhờ đi chơi zdị mà ai cũng có "3 vòng " đẹp ra phết, sống đòan kết hơn nữa chứ.Mặc dù tôi vào HT được hơn 2 năm zdậy mà có 1 số người tôi ít tiếp xúc,ít nói chuyện nay cũng thấy thân thân thía nào á.À quên nhờ công lao "cỡ bự " như sao"wả tạ" của chị Thảo "chè" nói:Thấy thông.....rụng là may mắn nên HT phải tập trung rất tập trung lắm mới thấy thônggg..rrrụnnggggg wá trùi, và may mắn khủng khiếp lun á nha.
Sao khi đi ĐL về trong lòng tui bồi hồi một cảm xúc "đáng sợ " và quyết định làm thơ dành tặng riêng cho " ma" nào chuyên "xay sinh tố" dọc đường.
Bài thơ mang tựa : ÓI CÓ GÌ PHẢI SỢ CHỨ................!!!!!!!!!
Huynh trưởng thi nhau ói rồi ăn
Lúc thì mún ói, lúc mún ăn
Ăn cho đầy bụng ăn xong ói
Ói cho ra hết rồi lại ăn
Ói ăn, ăn ói, ói rồi ăn
Ăn ói,ói ăn, ăn rồi ói
Ói đã rồi kêu rằng đói
Đói lã rồi bảo mún ăn
Quy luật dành cho người ăn ói
Những người đã lỡ ói rồi để khỏi bị "wê " thì nói câu " Ói có gì phải sợ chứ>>>>.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger