Thứ Năm, 21 tháng 1, 2010

nếu đời con không có Chúa

NẾU ĐỜI CON KHÔNG CÓ CHÚA?

Chúa ơi, con không biết diễn tả tâm trạng của con lúc này như thế nào.Nhưng con tin rằng Chúa đã nhìn thấy và biết hết mọi điều trong người con.
Lúc này con thế nào nhỉ? Không buồn, không vui hay gì gì đó, một cảm xúc nào đó mà con thấy vừa quen thuộc vùa rất đỗi xa lạ với chính mình. Mất mát, , đầy đủ, cố gắng, bỏ cuộc, vươn lên, gục ngã, phân vân, quyết đoán,sợ hãi, kiên cường, dằn vặt, mệt mỏi, vui mừng, đau khổ, bình an, ngục tù, chiến thắng, thất bại …tất cả những cảm xúc đó đang diễn ra và đấu tranh trong con người của con, đấu tranh để con luôn hướng về Chúa.
Đã rất nhiều lần con cảm thấy mình mệt mỏi khi phải đấu tranh với chính mình. Sự đấu tranh của con đâu phải là không có mục đích? Mà mục đích của con ở đây đó là chính Chúa. Mục đích đó đâu phải là dễ dàng. Và khi quyết tâm đấu tranh cho mục đích đó, con cũng không thể nào lường được hết những cám dỗ và đau khổ con sẽ gặp. Chính vì thế ,Chúa ơi, khi những đau khổ và cám dỗ đó ập đến, sự đấu tranh trong con người con ngày càng mãnh liệt và nó dằn xé tâm hồn con. Mặc dù con biết đó là những cơ hội để con thêm vững mạnh và trưởng thành trong đúc tin, nhưng yếu đuối vẫn là yếu đuối, con không khỏi mệt mỏi, đau đớn và rã rời.
Có người đã từng chế giếu con khi họ biết con là một người theo Chúa. Sự chê bai của họ không lộ liễu nhưng từ trong ánh nhìn của họ, con đã cảm thấy được sự khinh miệt. Có người còn hỏi con: “ Hâm mộ Chúa hả?” Con tức điên lên đi được Chúa ơi. Họ vì Chúa như nhửng ca sĩ, diễn viên điện ảnh nổi tiếng hay đại loại một người nào đó làm cho thế giới giật gân vì một scandal chẳng hay ho gì.. Con không biết có phải con quá xét đoán người ta hay không, hay là con quá nhạy cảm, bỗng dưng con thấy mình phẫn nộ. Con buột miệng bảo họ im đi và không có quyền nói như thế. Thế mà trước sự phản ứng của con, họ lại càng khoái chí cười rồi bỏ đi. Rồi họ còn nói Chúa là ảo tưởng.Họ chê bai con là người sống phi thực tế. Biết bao nhiêu lời chế giễu mà con đã gặp được. Mà con còn đau đớn hơn khi bị ghét, chê bai bởi những người cũng biết Chúa như con.
Con thấy mình ngày càng lạc lõng. Con thấy sao thế gian quá đỗi phũ phàng với Chúa. Con thấy mình như càng bị tách ra khỏi thế giới này. Con vừa buồn, vừa tủi , vừa sợ hãi chính mình, con sợ rồi mình cũng sẽ quên Chúa. Con như rơi vào khủng hoảng. Mọi người nhìn con bằng con mắt không thiện cảm.Con tự hỏi con đã làm gi để họ ghét?
Và thế là từng ngày con mang một bộ mặt sầu thảm đến nơi làm việc. Con không còn cười nói với một ai, mà nếu khóc được thì con đã khóc rồi. Bộ mặt của con mới ủ ê làm sao. Con thấy ai cũng cười nói vui vẻ, còn mình thì sầu thảm và cô độc.
Chúa biết không, những lúc này Chúa là nguồn sức mạnh quý giá mà con có được. Con chỉ biết tâm sự với Chúa mà thôi. Con chợt nhận ra rằng Chúa chính là con đường mà con đã chọn. Chỉ vì đời con có Chúa nên giữa chợ đời, con phải bị chê trách nếu như con sống với Chúa.
Khi đứng trước một việc gì đó đòi hỏi sự cân nhắc lương tâm, con vẫn có 2 con đường : một là con hành động trong Chúa, hai là con hành động như những người xung quanh. Nếu con theo họ, chắc chắn con không bị họ ghét, nhưng nếu con theo Chúa thì con sẽ bị đẩy ra ngoài.
Nhưng con vẫn hành động theo những gì Chúa đã mách bảo với con. Và con thấy mình thanh thản và bình an nhiếu lắm, dù rằng con không được lòng người ta nhưng con không bao giớ đánh mất chính mình.
Cuộc sống hôm nay như là một trường đua. Con có cảm giác ai cũng đang chạy đua với nhau, chạy đua với cuộc sống, công việc và đồng tiền để sinh sống. Ai cũng mệt mỏi và căng thẳng đến nỗi không còn nhìn lại mình, nhìn đến người khác. Thay vì dành cho nhau những lời vui vẻ, chân thành, hòa nhã ,cảm thông thì lại thay bằng những lời nói thô thiễn, hằn học, tổn thương nhau như để trút đi bực bội theo cái kiểu “Giận cá chém thớt”. Và dường như những chuyện đó là bình thường. Đôi khi con thấy người ta làm một việc xấu qúa dễ dàng mà không cần phải suy nghĩ.
Và sống giữa những cảnh đó, con chợt nhận ra rằng con cần phải phấn đấu và cầu nguyện nhiều hơn nữa cho con và mọi người canh tân đời sống mỗi ngày , để thế giới bớt đi đau thương và thù hận. Như thế là nước Chúa sẽ được lan rộng nhiều hơn.
Có nhiều lúc con tự hỏi rằng “ Nếu đòi con không có Chúa thì sao nhỉ?” Con sẽ sống tự tung tự tác với cái tôi kêu ngạo của mình, sẽ dễ dàng chạy theo thói đời mà hưởng thụ những vui vẻ và hạnh phúc giả tạo. Và lúc đó linh hồn con đã thuộc về quỷ dữ. Tự nhiên con cảm thấy rùng mình….
Con biết mình đang được hạnh phúc. Vì đời con có Chúa và được Chúa giữ gìn , ấp ủ con trước những thăng trầm, đau khổ, vui buồn của cuộc sống này. Có Chúa, tâm hồn con luôn bình an dù có bao đau khổ, sóng gió ập tới. Con chưa bao giờ hối hận vì con đã hành động cho Chúa dù ở thế gian con có chịu thiệt, có chậm chân hơn người ta, có bị chê là hậu đậu, dốt nát.Con không thích bon chen, luồn lách để được đồng lương cao. Được những thứ đó mà con sa ngã và mất đi bình an của Chúa thì còn ý nghĩa gì?
Ngay lúc này, con cảm thấy mình bình an lắm . Cảm ơn Chúa đã luôn yêu con và ở bên con.
Con cũng không phải là lên án và chê bai cuộc sống của người khác. Nhưng từ những nhìn nhận đó, con thấy mình cần phải đấu tranh và vươn lên con đường riêng của mình. Ai chạy đua được thì cứ chạy. Riêng con, con vẫn ung dung bước đi vui vẻ và bình thản. Vì những bước chân của con là đi về với Chúa. Và con biết Chúa cũng đang bước đồng hành với con ngay bên.

Hoa Xương Rồng

1 nhận xét:

  1. bạn nói có 2 lựa chọn, vậy dâu là lựa chọn căn bản, người xung quanh đâu phải ai cũng như ai ai chứ? Bạn chỉ viết theo cảm xúc củ mình thôi nhé

    Trả lờiXóa

hay

Lượt xem:

Free Web Site Counter

Người đang theo dõi blog này

Powered By Blogger